Kính gửi: ông Tiến sĩ Nguyễn Ngọc Phúc.
Mấy hôm nay lên mạng thấy mọi người bàn tán về ông hơi
nhiều, nên tôi mạo muội viết lá thư này để xin thưa với ông vài điều như sau:
• Lúc trường tổ chức lấy phiếu tín nhiệm
tại thời điểm tháng 9/2011 để bổ sung Phó hiệu trưởng gồm có 5 người là: Nguyễn Tiến Thu,
Lê Tấn Phước, Nguyễn Ngọc Phúc, Vũ Sĩ Tuấn và Phạm Minh Đức, lúc này ông chủ động xin rút với lý do để ông làm chuyên môn ở
khoa với chức vụ là trưởng khoa(?). Nếu thực sự ông rút là do cái tâm của ông,
không bị tác động nào khác thì tôi xin bái phục ông, còn ngược lại thì. . . . .
. . . .
• Tự nhiên đùng một cái đến thời điểm này ông lại hay đi "chọc ngoáy" người khác, đồng thời hăng hái
vận động để nhăm nhe vào chức hiệu trưởng bằng việc ông ủng hộ Chu Văn
Quyết và Phạm Minh Đức, trong khi 2 người này đã tàn phá ngôi trường này không
thương tiếc. Ông lại coi thường đội ngũ Cán bộ - Giảng viên – Nhân
viên của trường, khi trong cuộc họp ông gọi họ là “THỔ PHỈ”.
• Ông hãy suy nghĩ lại và hãy rút ra những
bài học mà những người đi trước ông đã gặp như sau:
+ Ông Chu Văn Quyết: trước đây rất ghét
Phạm Minh Đức, nhất định phải “bứng” khỏi phòng đào tạo, lúc này Đức rất căm
thù ông Quyết, làm đơn từ thưa gửi lung tung. Nhưng đùng một cái Đức lại quay
lại phò ông Quyết, từ khi quay lại phò ông Quyết thì đã xẩy ra những gì trong
trường ông đều biết, Phạm Minh Đức đã tham mưu những gì, đã làm những gì, ông
Quyết phải lãnh hậu quả như thế nào chắc ông cũng biết.
+ Ông Tạ Văn Năng: trước đây là đệ tử ruột
thân tín của ông Quyết, trong khi ông Năng đang còn bị kỷ luật cảnh cáo về mặt
Đảng vì sinh con thứ 3, thì ông Quyết vẫn bất chấp mà bổ nhiệm làm trưởng phòng
Quản trị Đời sống rồi sau đó lại đưa về phòng Tổ chức Hành chính, thế mà chỉ vì
nghe lời thầy dùi Phạm Minh Đức, ông Quyết đã loại bỏ Năng không thương tiếc.
+ Ông Đỗ Cao Đại và ông Lê Tấn Phước: vào
đầu năm 2011 sau cái chết của Phó hiệu trưởng Lê Văn Tùng, Phạm Minh Đức quay
lại phò ông Quyết nên đã vận động được 2 ông Đại và Phước quay lại ủng hộ ông
Quyết, bằng chứng là uy tín ông Quyết đã được nâng lên và trúng cử Bí thư Đảng ủy
trường. Nhưng lưu manh vẫn là lưu manh, sau khi đã củng cố được uy tín rồi thì
Phạm Minh Đức với bản tính lưu manh và đam mê quyền lực đã tham mưu ông Quyết
vướng phải hết sai lầm này đến sai lầm khác. May mắn là ông Đại đã nhận ra cái
vòng xoáy ma quái này nên vội vã rút chân ra, tuy hậu quả là “THÂN ĐÃ BẠI”,
nhưng còn may mắn là “DANH CHƯA LIỆT”. Còn đối với ông Phước vì vẫn còn u mê
tin theo nên hiện nay kết quả là đã là “THÂN BẠI DANH LIỆT”.
+ Ông Nguyễn Ngọc Ân: trước đây suốt ngày
chửi bới, lên án ông Quyết và Đức, luôn miệng ủng hộ ông Thọ, nhưng từ khi Phạm
Minh Đức hoàn toàn điều khiển được ông Quyết thì Ân đã quay 180 độ ủng hộ ông
Quyết và Đức, để bù lại Quyết và Đức tạo điều kiện và lơ đi cho Ân vơ vét 2
trung tâm là Trung tâm Nước và Trung tâm Ngoại ngữ Tin học. Đến khi bị phát
hiện đổ bể ra thì Ân ta đã ôm một mớ tiền rồi bỏ chạy mất dạng không một lời từ
biệt.
Từ những bài học trên, xin mạn phép có đôi
điều chia sẻ cùng ông Phúc (không dám khuyên, vì học vấn của “kẻ hèn” này còn kém
xa TIẾN SĨ như ông)
- Không phải bất cứ ai học cao đều làm Lãnh
đạo được, vì để làm được lãnh đạo người đó còn phải có một số kỹ năng nữa.
Chính cái sai lầm hiện nay là người làm lãnh đạo phải có học vị, do đó người có
học vị nhưng không có tài lãnh đạo thì bị ép làm lãnh đạo, do đó lãnh đạo chẳng
giống ai, còn những người hám danh muốn làm lãnh đạo nhưng ngu dốt thì cố mua
cho bằng được học vị để làm lãnh đạo, rốt cuộc chẳng ra làm sao?
- Công bằng mà nhận xét thì ông giỏi thật,
học thật, tiến sĩ thật, nhưng về tài lãnh đạo thì ông rất ư là hạn chế, chính
cái hạn chế đó mà Phạm Minh Đức muốn đưa ông lên để rồi khống chế mà lợi dụng
ông.
- Ông hãy xem lại những người ủng hộ và làm
theo Phạm Minh Đức xem giờ này họ ra sao? Chắc chắn nếu ông đi theo hắn
thì số phận ông cũng thê thảm như vậy. Đến đây thì thật là tiếc cho ông một người
có học vị tiến sĩ mà phải bị “THÂN BẠI DANH LIỆT”.
- Trong khi ý kiến toàn thể Cán bộ - Giảng
viên – Nhân viên của trường là 87% chọn hiệu trưởng ở bên ngoài thì chứng tỏ là
tập thể đã không còn chút tín nhiệm nào nữa đối với đội ngũ trong trường, mặc dù
người ở ngoài về với mức độ rủi ro rất cao, cộng với sự lãnh đạo tắc trách
của Bộ Xây dựng vừa qua thì mức độ rủi ro này là rất lớn, vậy tại sao mọi
người lại chọn phương án này?
- Tốt nhất là ông hãy tránh xa Phạm Minh
Đức, hãy tránh xa miếng mồi quyền lực mà Đức đang đưa ra để dụ ông. Ông hãy cứ
làm tốt công việc chuyên môn của mình hiện nay, thì ông sẽ nhận được sự bình an
và được mọi người tôn trọng.
Cuối thư xin ông tha lỗi cho sự dại dột của
tôi là kẻ mới học hết I…TỜ mà dám phê bình góp ý một “TIẾN SĨ”
Trân trọng.